Câu chuyện lạ ngay lập tức được các tờ báo địa phương tranh nhau đưa tin, nhưng nó cũng khiến cho nhiều người dân lo lắng coi đây là một điềm gở, báo hiệu về một ngày đen tối sắp đến.
Tờ The Independent, nhật báo tiếng Anh xuất bản tại Seoul lại dường như không mấy ấn tượng với tin này và cho rằng, chuyện gà bốn chân không có gì mới mẻ, bởi trước đó ở Gunsan năm 1896 cũng đã từng có rồi.
Tuy nhiên, có một câu chuyện có thật là vào năm 1898, ở vùng Buam-dong, một thợ săn đã giết chết một con con gà lôi trắng rất đẹp vốn là biểu tượng của "sự thịnh vượng" cho cả vương quốc và sau đó mang nó đến cung điện để chế biến những món ăn phục vụ hoàng gia.
Hay một chuyện bí ẩn khác cũng liên quan tới gà là vào năm 1904, tờ New York Times đã đưa tin về một giống gà ở Triều Tiên với bộ lông "cực kỳ đẹp" và chiếc đuôi dài mượt.
Theo bài báo: "Một con gà nhỡ đã có bộ lông đuôi dài từ 12 đến 15 feet (tương đương 4,57m) và không có nhà lai tạo nào lại nghĩ rằng một con gà có đuôi dài như vậy là điều bình thường”.
Tác giả bài viết cho biết: Việc gây giống loài gà quý hiếm này được bắt đầu ở Triều Tiên từ trước năm 1000 sau Công nguyên và trong nhiều thế kỷ, ngành công nghiệp chăn nuôi đã liên tục nhận được sự hỗ trợ của hoàng gia. Những thành tựu về nhân nuôi các giống tốt luôn được tôn vinh một cách đặc biệt.
"Kể từ đó nhiều gia đình ở Triều Tiên vẫn duy trì việc nuôi giống gà đuôi dài này. Và, một điều hoàn toàn tự nhiên chúng trở nên thuần thục một cách đáng kinh ngạc. Người ta đều cho rằng giống gà này có nguồn gốc hoang dã, nhưng không ai biết chính xác nó là giống gì".
Khoảng một thập kỷ sau, một tờ báo chuyên ngành của Mỹ công bố giống gà này vốn được một vị vua Triều Tiên truyền lại vào những năm 1600 bằng cách lai giống giữa một con gà lôi và một con chim hoang dã.
Kết quả là nhà vua đã trở thành người sở hữu độc quyền giống gà đuôi dài đặc hữu này và trong nhiều thế hệ tiếp theo, giống gà này được nuôi làm cảnh, như là loại thú cưng của hoàng gia.
Bài báo cũng cho biết, giống gà này thường được chăm sóc cẩn thận trong các khu vườn của cung điện Triều Tiên nhưng sau khi Nhật Bản sáp nhập bán đảo, chúng đã được phân bố rộng rãi nhiều nơi, thậm chí sang cả Hoa Kỳ.
Vào giữa những năm 1890, Frank G. Carpenter, một nhà báo Mỹ, đã viết: Trứng của giống gà này cũng được rất nhiều người quan tâm, kể cả du khách phương Tây xa xôi mỗi khi du lịch cũng tìm mọi cách ghé xem.
"Tôi nhớ là đã mua trứng gà được xếp chồng lên nhau bọc trong các nùn rơm ở Triều Tiên. Mỗi cái có mười quả được xâu vào nhau được bán với giá ba xu”.
Cho đến cuối thế kỷ 19, trứng vẫn là món quà phổ biến từ cung điện cho tới các ngày nghỉ lễ lớn. Tuy nhiên không phải ai cũng chấp nhận những món quà này một cách dễ chịu. Vào cuối tháng 12 năm 1899, Horace N. Allen - Bộ trưởng Mỹ tại Triều Tiên đã than phiền với những đứa con của mình rằng, ông và mẹ của chúng sẽ đến Jemulpo (nay là Incheon) để "trốn khỏi những món quà trứng hàng trăm quả của người Triều Tiên nhân dịp năm mới”.